>_<
"Tôi ko còn gì luyến tiếc ở đây, ngoại trừ... "
"Ngoại trừ cái gì?"
"Ngoại trừ you."
"Đừng giỡn mà... "
"You nghĩ tôi có thể giỡn vào lúc này sao??"
"Tôi... tôi..chỉ là.."
"Nhưng tôi chán nơi này lắm rồi!!"
"Yah..vậy thì đi .. chừng nào?"
"Thứ bảy.."
"... ... ... khi nào về?"
"4 năm."
"... ... ... "
Lâu thế ư? wheww...
..
"Sao lại thở dài?"
"Huh? ah..ko.."
"You biết ko.. Hồi ấy, tôi là thằng quậy phá và ngang bướng. Mẹ và bà đều khóc vì tôi. Tôi chưa trả hiếu cho họ, thì họ đã đi rồi, rời bỏ tôi. Tôi thật đáng nguyền rủa... khi hối hận, thì đã ko còn kịp nữa... ... "
"Họ ko giận you đâu mà... "
"... khi tôi vừa nhận ra tôi cần họ, tôi chỉ có thể níu tay họ lần sau cuối... "
"... ... ... "
"..ko biết tôi có điên ko, nhưng... tôi... "
"..??"
"Tôi .. thương you như thương mẹ, như thương bà... thương vô cùng"
"??????????????"
Tỏ... tình..?? Hắn nhìn ra đường vẻ hơi bối rối, nhưng giọng rất thật.
tôi... hắn..?? ôi chẳng bíêt nghĩ gì nữa.. hắn..thương tôi??
"Thương... thương như 1 người thân à??"
"Ko..như 1 người yêu."
"WHAT??? Y..y..ê.yêu áh??"
Tôi đang cà lăm vì lưỡi cứ đờ ra, thì đột ngột, hắn...
hôn nhanh lên má tôi!!!!!! ARGHHHH... ...
WHAT THE HELL??
"Sorry..nhưng tôi thích đôi má hồng hồng của you lúc này quá... "
"ACKK..?!! C�'N N�"I KO GI� N?"
"Ko giỡn. i really love you."
"WHY??? nếu ko có 1 lý do đàng hoàng, tôi sẽ ko tha thứ cho you vì đem chuyện này ra đùa, khi bà you vừa mất!! >__< ? tôi ko xinh đẹp, right? tôi cũng ko có body chuẩn, right? tôi ko nhu mì, thục nữ, right?... tôi ko... "
"Tôi ko cần những cô gái như thế."
"Huh?"
"Một cô gái gọi tôi bằng 'cậu', rồi bằng 'you', rồi khi ko níu áo tôi sợ hãi, rồi bảo tôi �Ngủ sớm đi- cái câu mẹ tôi vẫn hay nói, ngắn củn, mà lại rất dịu dàng. Một cô gái đeo tạp dề nấu ăn trong bếp nhìn yêu ko chịu nổi, và... tôi thích nhìn you nổi giận - tức tối khi bị tôi chọc.. lúc đó, you dễ thương khủng khiếp!!"
Hắn nói liên tục và tôi chỉ tròn mắt ngồi nghe,
với những lời như thế, rõ ràng, ko thể là đùa cợt hay giả dối..
vì tôi thấy đó đúng là hình ảnh của tôi..
Một con nhỏ là chính mình trước hắn,
ko ra vẻ, ko che giấu, sống rất thật..
Điều đó làm .. hắn yêu tôi?
OMGOSH! TT____TT
Chương 40
"Thật ra, tôi cũng ko định nói chuyện này bây giờ đây.."
"... ... ... "
"nhưng... tôi sắp phải đi. tôi sợ sẽ hối hận nếu ko nói.. lẽ ra, tôi còn tính ở lại để đấu tranh giành lấy you, vì tôi biết, you đang hướng về 1 gã khác.."
"Huh??"
"... có điều, tôi cũng nghĩ thế là quá sớm... để từ bỏ cơ hội mà tôi hằng mong muốn.. vì 1 tình cảm chưa đủ chín..chúng ta, còn biết quá ít về nhau.."
"Thế..nghĩa là.. you chưa chắc?"
"Ko biết. Tôi chỉ chắc rằng, you là người tôi yêu, vì chưa ai khiến tôi điên lên như vậy. Nhưng còn you thì ... "
Hắn quay mặt ra ngoài, thở dài và bỏ cánh tay trên vai tôi xuống, nắm lấy cổ tay mình.
tôi vẫn ngồi khúm núm..
nhưng tôi thì... sao?? tôi..có..yêu hắn??
Ack..yêu ư??
"Nên tôi đi, để you và tôi xác định tình cảm cho rõ..dù có lẽ, quyết định này sẽ làm tôi mất you. Rễ chưa cắm sâu mà đã bứng gốc thì tiêu rồi!"
"??"
"Hiểu ko??"
"KO!! -___-"
"Arghh! sao tôi lại yêu cô gái kém thông minh thế này nhỉ?"
"Gì hả?? >_<"
"Dù sao, hứa với tôi, hãy tiễn tôi ở sân bay, tôi có 1 thứ cho you."
"Tiễn à? Yahh..sure.. tôi sẽ.."
"Móc ngóeo nào!"
Hắn giơ ngón tay trỏ lên và tôi cũng thế..
ACKK, ngón tay tôi đang bị quấn như chả giò chuối!!
"Hey, tay you sao thế?"
"Ko..bị dao cắt trúng thôi.."
"Đi thi mà chơi dao làm gì???"
"Um... bỏ đi.. có móc ngóeo ko!!"
Tôi đổi tay phải và chúng tôi vòng 2 ngón tay vào nhau,