Tôi dắt xe quay ra ngòai hẻm, thất thểu vì cảm thấy bực mình cái tính đãng trí..
Một chiếc xe 15 chỗ đỗ xịch, và nhiều người bước xuống.
Tôi nhìn thấy cậu của C.K... yahh họ vừa về tới.
Tôi nép sang 1 bên và tránh mặt cậu.. sợ cậu sẽ giận vì hôm qua tôi hỏi mà ko đi,
nhưng tệ thật, cậu đã thấy tôi..
"Oh, Giang?? Cháu đến khi nào?"
"Cháu... mới ghé.. xin lỗi, cháu quên... "
"Ah... ko sao.. Hôm nay cũng có 1 cô bạn của Kiệt cùng đi."
"Yeah?? Cô bạn??"
... "GIANG??"
Tôi quay lại khi nghe tiếng gọi và gặp nhỏ bạn thân,
Diệu nhìn tôi ngạc nhiên dù tôi còn ngạc nhiên hơn cả nó.
Nó làm gì ở đây?? Tui kéo Diệu ra 1 góc để tránh làm phiền mọi người..
"Bà..??"
"Tui đi đưa tang bà ngoại của Kiệt. Bà qua đây chi??"
"Sao bà biết???"
"Tui tình cờ ghé đúng lúc thôi, vì mới tìm được cái địa chỉ từ chỗ 1 đứa bên lớp B2."
"... um... ... "
"Chiều bà với Mai hú hí đi đâu vậy??"
"Hú hí gì?? >< eh, bà có nói với hắn tui với Mai đi đâu ko??"
"Nói gì? tui biết đâu mà nói!! vả lại, Kiệt buồn lắm cơ... hic hic"
Tôi ngó sang chỗ chiếc xe khi cảm nhận được hắn vẫn còn trong đó,
1 lúc... 5 giây... 10 giây... hắn trong bộ đồ hôm qua (ack, chưa tắm??)
từ từ leo xuống xe... hắn là người cuối cùng.
khi hắn nhìn thấy tôi, hắn hơi khựng lại..
rồi bước thẳng tới, mắt vẫn nhìn tôi...
Hắn đẩy Diệu ra và đứng đối mặt với tôi, im lặng.
...
Hắn ôm tôi.
... ... ... ...
... ... ... ... ... ...
Dù rất khó thở trong vòng tay chặt của hắn, tôi vẫn đứng yên,
chàng trai Bodyguard của tôi, lúc này, đang cần tôi... -__- hoặc ai đó để bám víu..
Diệu nhìn tôi, ánh mắt nó hơi ngỡ ngàng, và shock 1 chút.
nhưng biết làm sao... ... Sorry..
Nó có hiểu ko??
"Bà đã thành khói bay đi rồi... "
"Yeah... "
Hắn thì thào trên vai tôi, giọng hắn yếu và hụt hơi đến tội nghiệp,
tôi vỗ nhẹ lưng hắn, vì chỉ có cánh tay tôi là có thể họat động được trong tình thế này. +__+
Tôi cũng muốn an ủi, nhưng với "nghệ thuật console" của tôi, thì có lẽ,
im lặng vẫn tốt hơn -__-
"You đã ở đâu? My baby?"
"Huhhh?? um..tôi..xin lỗi, tôi đã múôn đi cùng nhưng... "
"Giờ, đi với tôi được ko?"
"Bây giờ àh?? tôi... uh..okay... "
Khi chữ "Okay" của tôi vừa thốt ra 1 cách do dự,
hắn đã nhảy lên chiếc xe đạp của tôi dựng sát bên và kéo tôi ra yên sau..
Tôi leo lên ngồi trong lúc còn chưa biết phải làm gì nữa,
và nhìn nhỏ Diệu - nó mím môi và rồi quay đi..
Chắc nó thất vọng vì tôi và C.K. T_____T
... ... ... ...
Hắn đã chở tôi suốt 1 tiếng đồng hồ vòng vòng
ko nói năng gì cả, chỉ đạp và đạp..
Ko lẽ định chạy mãi thế này sao??
"You muốn đi đâu vậy?"
"Ko biết."
"Trời ạh.. Dừng, dừng lại."
"Ko muốn... "
"Nào, Baby, nghe lời đi"
"HUH??"
Ackk! tôi vừa... gọi hắn là Baby??
thật kinh dị!! tôi bị nhiễm do lúc nãy hắn gọi tôi thế... !!! >_>
Hắn dừng xe ngay lập tức khi nghe tiếng đó,
quay lại nhìn tôi với đôi mắt ếch. T___T
"Baby?? Tôi KH�"NG phải BABY, chỉ có YOU LÀ MY BABY thôi, okay??"
"Ok -__-... sao tự nhiên lại khùng lên.. Hết buồn rồi àh?"
"Chẳng lẽ muốn tôi khóc tức tưởi trước mặt you???"
Hừm. cái tên Bodyguard này,,
vừa nãy đang âu sầu thểu não như trái chuối dập, giờ đã hung dữ lên gòi.. <__>
Hắn cho xe lên vỉa hè trống và chúng tôi ngồi trước 1 cửa hàng đã đóng cửa.
... ...
"Ngồi sát lại đây!"
"NO!! ><"
"Please.."
Hắn... thừa biết tôi sẽ xiêu lòng khi tỏ ra thảm thiết,
nên nhìn tôi như cầu xin... 1 ân huệ..
vả lại hắn đang buồn.. hừ..
tôi khẽ nhích lại gần thì hắn quàng tay qua vai tôi lập tức,
để tôi ko thể đổi ý xích ra..
tự bao giờ hắn cho mình cái quyền muốn ôm là ôm thế hả??