"Em quên... "
"ko sao ^-^ ... chào em!"
"yah..bye anh"
tôi vẫy tay và cố nở 1 nụ cười dễ thương,
nhưng tôi biết, nó ko dễ thương chút nào...
vì 1 em gái đi ngang đã hỏi mẹ nó,
bằng cái giọng thánh thót đủ để tôi nghe thấy
"chị kia bị làm sao thế hở mẹ?"
TT__TT
... ..
Chúng tôi ngồi đó hơn 2 tiếng, cười nói và huyên thuyên đủ thứ..
từ chuyện cô ca sĩ nào đó vừa đặt làm album ở studio,
cho đến chuyện tình hình chiến sự ở Irac...
tôi dù ko biết gì, nhưng cũng "à.. ờ, phải đó, ghê lắm... "
cho có với bà con.
tôi còn uống cả... bia nữa, thứ mà tôi chưa từng đụng đến T_T
bởi..tôi đang vui! ^-^
"Ey, tiếng điện thoại ai đang reo kìa?"
"Hử?.."
nghe nào..
'..in my heart you were the only, and the night would seem so long... '
Bài Soledad.. -___-
Ey!! vậy, đó là ... .??!
'Bodyguard calling... '
Đó là dòng chữ đang nhấp nháy trên màn hình cellphone của tôi.
"A..um..alo?"
"Hey, đang ăn à??"
"Yeah... um..chiện zì?"
"Xấu như ếch!! Ăn 1 mình!"
"um..ko phải 1 mình..hô hô... ^0^"
"What?? Ăn với ai????????? Ở đâu!! tôi đến đó!"
"Hum... you điên gòi.."
"T�"I HỎI, Ở ĐÂU????"
Argh! màng nhĩ của tôi như muốn rách tọat ra,
tôi cúp máy ko cần suy nghĩ.
thật khủng khiếp!
Chương 13
Tất cả, tôi đã uống 3 ly bia to...
chà, ngay cả nghĩ tôi cũng ko tin mình có thể uống nhiều thế?
nhưng mà ... đầu tôi bắt đầu xoay vòng..
"Giang đi bằng gì tới?"
"Dạ?... em cưỡi bạch mã tới ^-^ "
"Trời ạ, Giang nó xỉn rồi..ko biết nó có đi xe ko?"
"Tui thấy có anh nào chở cô ta tới"
Đó là hòang tử, hihihi... hòang tử, chú chủ quán ạh.. -__-
"em về nghen, bye anh, bye chị... bye mọi người ^=^ "
tôi vừa vẫy tay trái, vừa cầm chiếc balo đung đưa đi ra cửa,
chắc phải đón xe ôm... ?
My bicycle, sorry, mai chị sẽ đưa cưng về..
"Dũng à, cậu chở bé Giang về đi."
"Okay"
Sau lời đề nghị của anh Tiến,
anh Dũng, người nam còn lại trong phòng Design,
chạy đến giữ tôi lại và kéo tôi ra xe anh..
anh Dũng - thấp quá, hihi.. chắc chỉ cao hơn tôi vài inch..
"Nhà em ở đâu?"
"Yeah!! ... oh.. àh..hẻm 475 Nguyễn Kiệm!"
Cũng may, tôi còn nhớ được đúng địa chỉ nhà mình!
... ... ... ...
... ... .
"Ở đây phải ko?"
Nghe tiếng anh Dũng hỏi, tôi ngẩng cái đầu-đang gục vào lưng anh-lên,
con hẻm nhỏ quen thuộc... phải rồi..
"Yah..chính nó! ^=^"
Tôi nghe anh Dũng căn dặn và hỏi han gì đó, hình như là "có cần anh đưa vào trong ko?"
còn đầu tôi thì cứ gật rồi lắc liên tục, khiến anh thở dài...
... tôi cứ thế đi vào hẻm... và nghe tiếng xe máy anh chạy đi.
... ... ... ...
Có ai đó khều vai tôi.
O_* Ko phải dzậy chứ? mới 9h thôi mà...
ahh... tôi cố chạy nhanh về nhà, nhưng,
cái ba lô của tôi đã bị kéo lại.
"Chạy đi đâu?"
Tôi quay lại khi nghe giọng nói quen quen... và tỉnh hẳn khỏi cơn say.
>_<
"Trời ạh! You đừng có vỗ vai người ta từ phía sau thế!! có người chết vì giật mình cơ đấy!!!"
"tại sao đi chơi với anh ta??? để anh ta chở về? C�'N ÂU YẾM NỮA CHỨ!!!!!!! con gái gì mà thế HẲ????????"
tôi phải cho ngón trỏ vào tai ngóay vài cái nó mới hết lùng bùng! <_<
bây giờ, tôi mới biết, thì ra trên trái đất này..
có 1 người... còn lớn giọng hơn cả tôi!
Hắn trừng mắt nhìn tôi, dưới ánh đèn lờ mờ của con hẻm,
tôi thấy hai lỗ tai hắn đỏ bừng..
"ai?? Âu yếm hồi nào?"
"You, ngồi áp má vào lưng anh ta! khó coi quá!..! >< "
"hả?... " ??
oh..thì ra.. hắn thấy tôi và anh Dũng.
đi chơi? âu yếm? đồ điên. hah...
"... thì sao? liên quan gì tới you?"
tôi xốc lại cái ba lô, và bước tiếp,